Tôi may mắn được là người đầu
tiên nâng trên tay tập sách này . Hôm ấy
tôi cùng anh Lê Gia Thuận thành phố HCM , anh Tấn Đạt Vũng Tầu và chị Bùi Nguyệt
từ CHLB Đức về hẹn nhau đến Thăm vợ chồng nhà thơ Nguyễn Nguyên Bẩy – Lý Phương
Liên . Trước đó được anh chị cho biết tập sách đã in xong . Trong khi dùng tuần trà đầu , chị Liên xuống tầng
trệt mang lên mấy cuốn sách dầy , bìa cứng mầu xanh lá cây . Tôi đỡ cuốn sách từ
tay chị , bóc lớp bọc trong suốt , vội lật mở lướt nhanh một lượt . Mấy người
cũng đón sách và làm như tôi . Câu chuyện đang vui bỗng lắng xuống nhường cho
việc xem sách .
Một cuốn sách in không cầu kỳ nhưng rất
trang trọng về hình thức . Với chủ đề “ Mùa Xuân ” không thể hiện bằng chữ mà dùng bức tranh một cành non mơn mởn trên nền
xanh cũng của mầu cành ấy khiến mắt nhìn chùng lại , dịu đi với sắc xuân . Cuốn
sách dầy trên ba trăm trang được bài trí mạch lạc , công phu thể hiện rõ ý tưởng
của chủ biên cho sách và cho trọn bộ năm tập .
Ngoài những trang bài có tính thủ tục
là ba phần chính của nội dung . Phần một có chín mươi chín câu thơ hay do Hoàng
Xuân Họa đọc chọn . Phần hai chiếm ba mươi ba trang giới thiệu thơ của mười tác
giả đã quá cố do ban biên tập lựa chọn . Phần ba là thơ của năm mươi lăm tác giả đương thời trong hai trăm ba
mươi chín trang , phần lớn là tự chọn để giới thiệu . Trong tập thơ có sự góp mặt
của nhiều nhà thơ có tiếng như Lưu Trọng Lư , Vũ Quần Phương , Trần Ninh Hồ ,
Lâm Thị Mỹ Dạ …. Nhiều nhà thơ trẻ như Thủy Hướng Dương , Võ Thy Nhung …và cả
những nhà thơ dân tộc ít người như Y Phương , Phùng Hải Yến …
Những bài thơ được tuyển chọn tuy
chưa đồng đều về chất lượng nhưng tất cả đã đạt tiêu chí của những người làm
sách . Rất phong phú về thể loại , giọng
điệu , đề tài và ý tưởng . Thơ về tình yêu , một thứ mà bao giờ cũng say lòngvẫn
bao trùm không gian toàn tập . Xin nêu vài bài thơ trong tập .
Cầu thang
Cầu thang nhà emLên rất khó , xuống rất
dễ
Nhưng với anh
Lên rất dễ , xuống rất khó
Lên : Lồng ngực lao về
phía trước
Xuống : Trái tim rớt lại đằng sau
Hoài Anh ( quá cố )
Sợ
Không còn trẻ để ngây thơBây giờ mà
nói dại khờ ai tinThế mà một ánh mắt nhìnCũng làm em sợ…nhỡ mình lại yêu
Sợ đêm buông lấp nắng chiều
Sợ ngày cạn hết những điều khát khaoSợ ngón tay ấy đan vào Rối
tơ lòng , biết ai nào gỡ cho ?
Sợ lá khẽ rụng vườn mơ
Sợ người lấy cớ sững sờ trăng khuya
Làm sao biết lối mà về
Vì đôi chân vướng cỏ mê mất rồi
Sợ sông suối ngập khóc , cười
Biết đâu đắm cả một đời đa đoan
Gió ru một khúc ngỡ ngàng Sợ
lòng réo rắt muôn vàn nhớ thương
Thủy Hướng Dương
( Hà Nội )
Nắng Thổ cẩm
Anh dắt trâu đến hỏi con gái bản
bênEm tức tưởi chạy ào vào khung dệtGỡ tấm chăn đêm , ngày thêu từng chútThẫn
thờ ra sân
Em tung tấm chăn lên dây phơi
Tấm chăn làm sợi nắng lung linh màu Ôi
, nắng thổ cẩm
Nắng thổ cẩm rất gần mà tay không thể với .
Phùng Hải Yến ( Dân tộc Dao – Lai Châu )
Xin cảm ơn hai nhà thơ Nguyễn Nguyên
Bẩy và Lý Phương Liên ! Xin cảm ơn ban biên tập đã cho tôi những vần thơ , bài thơ hay của bạn thơ xa gần
, xưa nay . Tôi vẫn ngóng về những tập tiếp theo như chờ đợi một niềm vui !
Thầy ơi em đã tìm lại được blog của mình rồi !Từ nay thầy trò mình lại gặp nhau trên trang blog này thầy nhé. Em Tâm !
Trả lờiXóaVậy thì vui lắm !
Xóa