30 thg 9, 2020


 

Lời cỏ hương trăng

(Viết cho Trung thu nay)

 

 

Trăng lên, kìa trăng lên!

Sương buông lưng lửng gió

Vàng rơi dầy mắt cỏ

Phơ phất lá ru mơ

 

Lời cỏ non xanh lơ

Cứ thầm thào ngân chải

Vọng về từ hoang vãi

Ngan ngát giọt trăng thâu

 

Mi chớp ướt Mùa Ngâu

Mắt gọi chong ngày nhớ

Lời cỏ thơm hơi thở

Một thời xa bơ vơ.

 

Tay ôm choàng cơn mơ

Đi trong lời cỏ hát

Tìm về đâu cơn khát?

Một miền xa không tên ...

 

Trăng lên, Kìa trăng lên!

Bóng in đằm thảm biếc

Tìm về phương nuối tiếc

Chân không ngày xa xăm.


25 thg 9, 2020

 Ảnh đẹp

                                       Ngôi đền Sensoji in bóng trên vũng nước sau trận mưa 

                                  ở thành phố Tokyo Nhật Bản

          Người đàn ông lấy nước từ guồng nước thủ công Mandalay, Myanmar

          Các thiếu nữ thả hoa đăng nhân dịp tết nguyên tiêu ở Việt Nam.


20 thg 9, 2020

 


Có diệu kỳ không?

 

          Có lẽ con số 2020 cân đối, đẹp đẽ nên người ta nghĩ ra nhiều điều kỳ diệu khoác cho nó. Một trong những điều đó là một phép tính. Với bất kỳ ai, lấy năm sinh cộng với tuổi đều có kết quả bằng nhau là 2020. Thế rồi thêm vào những dòng chữ rất gợi như “Năm 2020 mọi người có tuổi bằng nhau”, “Hiện tượng này phải một ngàn năm mới lặp lại một lần” và truyền mắt nhau trên những trang thư, tin nhắn mạng.

          Thực ra điều “kỳ diệu” này rất chi đơn giản. Khi tính tuổi của một người ta phải lấy năm hiện tại trừ đi năm sinh:

                              Số tuổi = Năm hiện tại – Năm sinh

             (Ví dụ một người sinh năm 1980 thì 2020 – 1980 = 40)

Một cách đơn giản, ta chuyển vế phương trinh sẽ có:

                             Số tuổi + Năm sinh = Năm hiện tại

                             (Theo ví dụ trên 1980 + 40 = 2020)

          Điều này với ai cũng đúng và đúng cho tất cả mọi năm, chẳng riêng gì năm nay với con số chẵn, đẹp đẽ, cân đối 2020 này!


15 thg 9, 2020

 

 

THU ĐỎNG ĐẢNH

Mệt lòng bước dưới mái thu

Chói chang nắng vãi ầm ù mưa chan

Tàng cao lá chửa đổ vàng

Cầu Ô Thước chẳng vắt sang bến chờ

Đâu màn sương thả hững hờ?

Hồ xa mắt nước bao giờ biếc xanh?

Chờ trông heo đụng lay cành

Chờ nghe hơi giá mỏng manh mở lời

 

Đâu rồi dáng cũ thu ơi

Thôi đừng đỏng đảnh trêu trời ghẹo mây?




 

10 thg 9, 2020

Cây lạ

                                                                           Albuca.


                                                               Lithops

                                                              Echeveria

                                                        Conophytum
 


                                                            Succulent 

6 thg 9, 2020

Tùy duyên


Chàng từ xứ Hoa anh đào đến. Một số người Việt nhìn chàng bằng con mắt dò xét. Chàng có dáng dấp đĩnh đạc, hào hoa lại pha chút trầm tư nên ít trong số đó tiếp cận gần hơn và trở nên thân quen.
     Nàng là cô gái Việt xinh xắn. Với dáng điệu thanh tú, dịu dàng nên ai đã gặp đều cảm thấy gần gũi, quý mến. Nhiều người mê mệt yêu thương dù cho tình cảm ấy có khi chỉ là đơn phương
     Có vài người muốn đôi nam thanh nữ tú này nên đôi lứa. Họ bàn nhau về một cuộc gặp gỡ tình cờ nhưng rất chu đáo. Chàng xuất hiện trước tại một công viên xanh mướt bạt ngàn hoa bướm. Ngơ ngác hồi lâu, chàng được dẫn đến khu ghế đá dưới gốc cổ thụ. Nàng nhẹ nhàng lướt theo lối cỏ hướng tới nơi chàng theo một người, có lẽ là Bà nguyệt. Khi nàng vén tà áo dài màu lúa con gái ngồi xuống ghế cũng là lúc chàng được Ông tơ, chìa tay mời ngồi đối diện. Trong trang phục màu nước biển được may cách điệu như kiểu kiếm sĩ cổ đại, chàng phô bày phong độ uy nghi hiếm thấy.
     Cuộc giao lưu khá tự nhiên do những người sắp xếp quá giỏi. Cả Ông tơ và Bà nguyệt đều hết sức khéo léo, dẫn dắt rất chuyên nghiệp để tạo nên sự đồng cảm của đôi trẻ qua thông dịch. Đôi lúc cũng thấy nàng e lệ hơi cúi đầu cười duyên. Và đôi lúc chàng cũng tỏ ra bối rối qua ánh mắt tình tứ, nghiêm nghị.
     Cuộc kỳ phùng kéo dài gần một buổi trời đẹp mà dường như chàng và nàng chẳng tìm ra được điều gì giống nhau về tâm hồn. Ngay cả dáng dấp của đôi trẻ cũng thật khác biệt. Họ chia tay nhau với nụ cười xã giao và nghiêng mình đáp lễ không có lời hẹn găp.
     Chàng trai đó mang tên Hai ku còn cô gái trẻ xinh tươi kia chính là Lục bát.



2 thg 9, 2020

Về xưa



Viết cho mùa Vu lan nay



Ngoại tôi ở cuối Thôn Đoài
Nội tôi ở sát bờ ngoài Thôn Đông
Hai thôn chung một quãng đồng
Con cò bên ấy lội sông bên này
Mỗi lần diều sáo đứt dây
Tôi sang bên ấy trèo cây gỡ về
Tuổi thơ một chốn đôi quê
Bánh đa quán tối cháo kê chợ ngày

Quê tôi áo mỏng vai gầy
Nắng xuyên vách nứa
mưa mài phên tranh
Đời nghèo chân bước quẩn quanh
Mỏi mòn ngõ lội
chênh vênh đường lầy

Thế rồi rợp bóng cờ bay *
Thế rồi tim hát **
máu say
gan bền
Thế rồi bom lửa triền miên
Thế rồi xa cách, lớn lên kịp người ***
Thế rồi khóc
thế rồi cười
Thế rồi quấn bện thành lời hôm nay

Về xưa khóe mắt rựng cay
Những người xưa với những ngày
ngày xưa!

                * Tổng khởi nghĩa 1945
                ** Hai cuộc chiến tranh 30 năm
                *** Cải cách ruộng đất