28 thg 6, 2015

Đánh đu



Anh muốn đánh đu cùng gió
Chơi vơi cánh mỏng láng bay
Anh muốn đánh đu cùng mây
Đong đưa hạt mưa trĩu nặng
Anh muốn đánh đu cùng nắng
Nhạt nhòa bẩy sắc cầu vồng
Ngập ngừng trang giấy bỏ không
Đánh đu cùng câu thơ rách
 


25 thg 6, 2015

Paderewski


     Chuyện xảy ra tại Đại học Stanford vào năm 1892. Thời đó có một học sinh 18 tuổi gặp khó khăn trong việc trả tiền học. Là một trẻ mồ côi anh ta không biết đi nơi đâu để kiếm ra tiền, anh bèn nảy ra một sáng kiến. Anh cùng một người bạn khác quyết định tổ chức một buổi nhạc hội ngay trong khuôn viên trường để gây quỹ cho việc học.

     Họ đến mời Ignacy J Paderewski, một nghệ sĩ dương cầm đại tài. Người quản lý của Paderewski yêu cầu một khoản tiền là $2000 cho buổi biểu diễn. Sau khi họ thỏa thuận xong, hai người sinh viên bắt tay ngay vào công việc chuẩn bị buổi trình diễn. Ngày ấy cuối cùng đã đến. Paderewski đã tới biểu diễn tại Stanford. Nhưng không may là vé không bán được hết. Sau khi tổng kết số tiền bán vé họ chỉ có được $1600. Họ thất vọng, đến để trình bày hoàn cảnh của mình với Paderewski. Họ đưa cho ông toàn bộ số tiền bán vé, cùng với một check nợ $400 và hứa rằng họ sẽ cố gắng trả số nợ ấy thật sớm.

     Không ngờ Paderewski lại xé bỏ tờ check, trả lại số tiền cho hai chàng thanh niên và nói: “Hãy giữ lấy 1600 đô này, sau khi trừ hết tất cả các chi phí cho buổi biểu diễn còn bao nhiêu các cậu cứ giữ lấy cho việc học. Còn dư bao nhiêu nữa thì mới đưa cho tôi.” Hai chàng thanh niên vô cùng bất ngờ, xúc động nói lời cảm ơn…

     Đây chỉ là một việc nhỏ, nhưng đã chứng minh được nhân cách tuyệt vời của Paderewski. Ông giúp hai người mà ông ấy không hề quen biết. Trong cuộc sống hầu hết chúng ta đều nghĩ: “Nếu giúp họ, chúng ta sẽ được gì?” Nhưng những người vĩ đại lại nghĩ khác: “Nếu mình không giúp họ, điều gì sẽ xảy ra với những con người đang gặp gian khó này?” Người có từ tâm giúp ai không mong đợi sự đền đáp và chỉ nghĩ đó là việc nên làm mà thôi.

     Người nghệ sĩ dương cầm tốt bụng Paderewski nói trên sau này trở thành Thủ Tướng của nước Ba Lan. Ông là một vị lãnh đạo tài năng. Không may chiến tranh thế giới bùng nổ và đất nước của ông bị tàn phá nặng nề. Hơn một triệu rưỡi người dân đang bị chết đói. Chính phủ của ông không còn tiền. Không biết đi đâu để tìm sự giúp đỡ ông bèn đến Cơ Quan Cứu Trợ Lương Thực Hoa Kỳ để nhờ trợ giúp.

     Người đứng đầu cơ quan đó chính là Herbert Hoover, người sau này trở thành Tổng Thống thứ 31 của Hoa Kỳ. Ông Hoover đồng ý giúp đỡ và nhanh chóng gửi hàng tấn lương thực để cứu giúp những người Ba Lan đang bị đói khát ấy. Cuối cùng thì thảm họa cũng đã được ngăn chặn.

     Thủ Tướng Paderewski lúc bấy giờ mới cảm thấy thoải mái. Ông bèn quyết định đi sang Hoa Kỳ để tự mình cảm ơn ông Hoover. Thế nhưng khi Paderewski chuẩn bị nói câu cảm ơn thì ông Hoover vội cắt ngang và nói: “Ngài không cần phải cảm ơn tôi đâu. Có lẽ ngài không còn nhớ, nhưng vài năm trước, ngài có giúp đỡ hai cậu sinh viên trẻ tuổi ở bên Mỹ được tiếp tục đi học, và tôi là một trong hai chàng sinh viên đó đấy.”




     .



 


21 thg 6, 2015

Nợ


Nợ em một nửa câu thơ
Tủi lòng trang giấy
đến giờ chưa xong
Nợ em một nửa dòng sông
Thẹn thùng con nước
thuyền không cập bờ
Nợ em một nửa giấc mơ
Vô duyên
ngọn gió vu vơ lay mành
Soi gương chẳng nhận ra mình
Liệu còn trả được
hay đành vậy thôi

18 thg 6, 2015

Ngày của cha


          Ngày Của Cha xuất hiện lần đầu tiên vào năm 1910 , được khởi xướng bởi Sonora Smart Doddy ở Spokane, Washington (Hoa Kỳ) Ý tưởng tổ chức ngày này đến với sonora khi cô nghe một bài giảng về Ngày Của Mẹ vào năm 1909.Sau khi mẹ mất,Sonora cùng các anh chị em đã được cha cô-ôngWilliam jackson Smart-nuôi nấng,dậy dỗ.Cha Sonora sinh vào tháng 6,vì thế cô đã chọn tổ chức Ngày Của Cha lần đầu tiên tại Spokane,Washington vào ngày 19-6-1910.Năm 1972,tổng thống Mỹ Richard Nixon đã quyết định chọn ngày chủ nhật thứ ba của tháng sáu chính thức là ngày quốc lễ dành riêng cho những người cha. Đây là ngày con cái thể hiện sự kính trọng,tình yêu thương của mình với cha qua những tấm thiếp,hoa,quà tặng cha.                                                                                                                                                                                                       

14 thg 6, 2015

Lịch sử


Lịch sử  
Chiếc túi diệu kỳ  may bởi thời gian
Lớn mãi lên theo dòng đời tất bật
Những gì đã qua , con người được mất
Nguồn nhựa nguyên nuôi lịch sử căng phồng

Lịch sử định hình ngăn đục ngăn trong
Ngăn nhớp nhúa ngăn uy linh hào sảng
Ngăn ướp lửa thiêng chìm mình tỏa sáng
Ngăn ngậm hương trầm rót ngát muôn sau

Lịch sử tinh khôi , trong suốt không màu
Ánh đen trắng do bàn tay tô vẽ
Mỗi góc đứng nhìn , một khuôn dáng vẻ
Chỉ có thời gian thẩm định chân nguyên

Lịch sử sinh ra chân thật tự nhiên
Sao xếp lẫn với truyền kỳ huyễn hoặc
Để lăn lóc giữa không không sắc sắc
Lạc lối niềm tin , hư thực lập lờ

Lịch sử ngày mai là cuộc sống bây giờ
Đơn giản vậy, ta đang làm lịch sử
Có thổi hào quang cho từng con chữ
Hay đẩy lệch dòng , dấu ngả chân nghiêng ?