29 thg 3, 2015

Sắc Xuân

http://imgs.meme.vn/video/clip/2015/03/03/11/13/7b118dc7166082ece995f90075943e06MEME1425356300.jpg



Mớ bẩy mớ ba
Nõn nà
Lúng liếng

ửng má đào
nao nao
mắt nói

mưa phả sương
vũng đọng gương
hồ loang đục

gió lộng đông
lúa mượt đồng
con gái

Chòm râu bạc cước
Ẩn hiện bờ mai
Xuân đọng ngày dài
 

26 thg 3, 2015

Dwight Eisenhower.




     Ông  là một vị tướng 5 sao trong Lục quân Hoa Kỳ và là Tổng thống Hoa Kỳ thứ 34 từ năm 1953 đến 1961. Trong thời Đệ nhị Thế chiến, ông phục vụ với tư cách là tư lệnh tối cao các lực lượng đồng minh tại Châu Âu, có trách nhiệm lập kế hoạch và giám sát cuộc tiến công xâm chiếm thành công vào nước Pháp và Đức năm 1944–45 từ mặt trận phía Tây

     Vào thời xa xưa đó, một hôm ông Eisenhower cùng với đoàn tùy tùng của ông vội vã lái xe về tổng hành dinh quân đội ở Pháp để tham dự một cuộc họp khẩn cấp. Lúc đó trời đang mùa đông lạnh buốt lại thêm mưa tuyết rơi phủ đầy khắp nơi. Xe đang chạy thì ông bất ngờ để ý nhìn thấy có hai vợ chồng già người Pháp ngồi ở bên lề đường đang run rẩy vì cái lạnh giá buốt. Ông lập tức ra lệnh cho đoàn tùy tùng ngừng lại và muốn phái một thông dịch viên tiếng Pháp tới hỏi thăm cặp vợ chồng này. Một viên tham mưu nhắc nhở ông là nên để cho nhân viên công lực tại địa phương lo chuyện này, phái đoàn phải đi nhanh lên vì sợ trễ cuộc họp. Ông nói nếu đợi cảnh sát địa phương tới thì sợ là quá muộn và hai người này sẽ chết cóng.

     Sau khi hỏi thăm, ông Eisenhower biết được là họ đang muốn tới Paris để gặp con trai nhưng xe của họ bị chết máy giữa đường. Ông bảo hai vợ chồng già mau lên xe của ông. Ông không hề quan tâm đến chức phận của ông và không hề tỏ thái độ gì trước hai kẻ đang gặp nạn này. Ông chỉ theo bản tính lương thiện vốn sẵn có của ông là luôn luôn muốn giúp đỡ người hoạn nạn mà thôi. Ông liền ra lệnh thay đổi lộ trình, đưa cặp vợ chồng tới Paris trước, rồi ông và đoàn tùy tùng mới lái xe tới tổng hành dinh để dự cuộc họp.

     Không ngờ chính sự chuyển hướng đi thình lình ngoài kế hoạch này đã cứu mạng ông! Quân Quốc Xã có tin tình báo nên biết chính xác hành trình của ông và đã bố trí sẵn các tay súng bắn tỉa nấp rình tại các ngã tư. Nếu ông tới thì sẽ bị hạ sát ngay chỗ đó. Nhưng hóa ra chỉ nhờ vào cái tâm  lương thiện, cái lòng từ bi đã giúp ông đổi lộ trình và tránh thoát cuộc mưu sát này. Quả là tự cứu mình bằng cách giúp người khác.

22 thg 3, 2015

Học trò Trường Huyện

( Hai học trò Trường Huyện trong kháng chiến chống Pháp và trường Cấp 3 Khu Tả Ngạn sau 1954 )




Học trò Trường Huyện năm xưa
Bước đêm luồn sâu lưng địch
Lỉnh kỉnh ghế bàn đèn sách
Đường khuya lấp loáng sao thưa

Học trò Trường Huyện năm xưa
Mắt xa xuyên tầm bom đạn
Lóng ngóng mò tìm số phận
Dòng đời may rủi nắng mưa

Học trò Trường Huyện năm xưa
Lấp lánh cánh bay muôn nẻo
Ửng sắc phương trời lạnh lẽo
Ngát hương cơn gió xa đưa

Học trò Trường Huyện năm xưa
Gặp nhau ngỡ ngàng quen lạ
Dòng xanh trôi về hối hả
Bàng hoàng thức sáng cơn mơ !

19 thg 3, 2015

Chùa Huệ Nghiêm vãn ngoạn


          Chiếc xe bus mầu xanh dừng bánh trước cửa Bến Miền Tây . Chỉ hỏi đường một lần và đi bộ một đoạn ngắn tôi đã đứng trước cổng chùa Huệ Nghiêm . Gặp một nhà sư cầm chổi đang gạt mấy chiếc lá khô rụng bên đường tôi chào và bắt chuyện . Thật ngạc nhiên khi thấy câu chuyện trở nên thân tình nhanh đến thế . Được biết người mà tôi lấy làm cớ đến vãn cảnh chùa đang bận . Tôi đi dạo loanh quanh dưới bóng rợp những cây cổ thụ trong nội tự vừa để ngắm phong cảnh vừa để chờ . Một sinh viên tá túc nhờ  chùa đến chào và dẫn tôi lên sảnh tòa chánh lễ .Cháu nhỏ được phái đến đón tiếp trước . Chỉ ít phút sau người tôi muốn gặp từ bậc tam cấp bước lên .Trong tấm áo Cà sa nâu xoáy theo gió và đôi mắt sáng thông minh thong thả đến nắm tay tôi với nụ cười rất thiền . Đó là Đại đức Thích Minh Cần . Cũng là người làm thơ hay , đặc biệt thơ Haiku , với bút danh Đông Tùng . Chính thông qua thơ mà chúng tôi đã trở thành bạn bè . Tôi tự hứa thế nào cũng đến thăm bạn . Bây giờ đã đến .
          Tiếp tôi trong phòng riêng . Một căn phòng đúng với phong cách nhà chùa và người làm thơ của ông . Một chiếc giường nhỏ . Một bàn tiếp khách thấp chủ khách ngồi xếp bằng tròn ngay trên mặt sàn trò chuyện và uống nước . Có lẽ đây cũng là nơi nhà tu hành ngồi viết thư pháp và làm thơ . Một số đồ dùng cá nhân và sách . Nếu tôi không lầm thì sách nhiều ngang với số vật dụng trong phòng . Trong đó cả sách về đạo phật và những sáng tác thơ do ông viết . Toàn bộ căn phòng toát lên sự thanh tịnh của cả đạo và đời .
         Đại dức dẫn tôi vãn cảnh chùa . Khuôn viên chùa khá rộng với những tòa chính lễ khang trang . Có tòa  nho nhỏ xưa còn lại , tòa mới khánh thành dăm năm đang dùng để hành lễ , tụng niệm . Một tòa lớn hơn nhiều đang dựng dở cùng với tháp chuông đồ sộ và hai dẫy lầu ký túc xá của một thiền viện tương lai đã thành hình  . Tất cả cho thấy đức tin của phật tử thập phương gửi về nơi tu hành này như thế nào . Tầm nhìn của hòa thượng trụ trì cùng chư vị cao tăng nơi đây giành cho đạo , cho đời thông tuệ như thế nào .
Những pho tượng phật mà đại đức Thích Minh Cần hướng dẫn tôi chiêm dung dễ xui lòng kính ngưỡng . Uy nghi mà độ lượng . Rực rỡ mà tịnh tâm . Được biết , tất cả đều làm từ gỗ quý do bàn tay những thợ khéo nơi đất phật Trung Hoa tạc tô gửi sang .
          Tạm biệt chùa Huệ Nghiêm . Tạm biệt đại đức Thích Minh Cần – thi nhân Đông Tùng . Sau cử chỉ đáp lễ theo nghi thức nhà chùa lúc chia tay , dời khỏi cổng chùa với những ấn phẩm nặng trĩu vừa được tặng . Tôi thấy lòng còn  nặng hơn bởi những nỗi niềm khó tả về một ngôi chùa , về một người bạn và về đạo , về đời !
                                                        


15 thg 3, 2015

Dáng Xuân

http://farm10.gox.vn/tinmoi/store/images/thumb/28012014/1/1653421/nhung_nguoi_dan_ba_di_sau_lung_ngua_3.jpg



Mây trắng nhấp nhô
Nắng sớm xòe ô
Ngựa hồng lối đá

Nắng mai gội vòm xanh
Gió sớm xô nghiêng mành
Thướt tha soi bóng nước

Chùm lan nào
Giậu cao
Tay với

Hoa rơi hết rồi
Đào về thôi
Vườn cũ

Tóc xõa vai mềm
Chân xải bước êm
Căng tràn nhựa sống