ông Bằng vừa nâng chén trà sen
lên . Chưa kịp chạm môi . Còn đang thưởng thức cái hương thơm dìu dịu nghi ngút
tỏa ra từ lòng chén đã nghe tiếng cười nói rộn ràng ngoài cửa và tiếng chuông gọi
. Cửa vừa mở . Đoàn người đã ùa vào chật kín phòng . Không đủ chỗ ngồi , một
người sáng dạ nẩy ra ý dẹp bàn ghế lại , ngồi xệp xuống nền nhà , chỉ để một ghế
ông ngồi . Thế mà vẫn còn dăm người phải đứng sát nhau sau lưng ông . Trong
đám đông , ông bằng nhận ra vài nhà thơ
có tiếng , mấy vị giám đốc của các tổng công ty nghe quen tai , một người vận
quân phục mang hàm trung tướng . Còn lại là những gương mặt hình như ông không
quen biết . Ông tướng nhận lẵng hoa từ tay một phụ nữ trong trang phục lễ hội
tiến về phía ông Bằng một bước , tay nâng trước ngực :
-
Thưa thày ! hôm nay nhân ngày hai mươi tháng mười một , chúng em ,
những học trò cũ đến vấn an sức khỏe ,
dâng lên thày một lẵng hoa thay cho lòng biết ơn và kính mến . Mong thày mãi
mãi là tấm gương cho chúng em noi theo !
-
Xin cảm ơn mọi người !
Ông Bằng nhận lẵng hoa , tay nhẹ
nhàng đặt lên bàn rồi lại ngồi xuống ghế nghe ông tướng giới thiệu từng người .
Có cái tên ông hình dung lại được gương mặt cũ nhưng nhiều người chẳng còn nhận
ra dáng dấp xưa .
Thế rồi mọi người lại ùa đi như lúc họ
ào đến . Bây giờ ông Bằng mới bình tâm ngồi nhâm nhi chén nước thưởng hoa . Lẵng
hoa đẹp thật . Lộng lẫy mà trang nhã . Dáng cách và màu sắc hài hòa . Ông dùng
hết xuyến nước một cách chậm rãi , mắt không dời những bông hoa xếp đặt hết sức
khéo léo trong lẵng . Ông Bằng để hoa trên bàn đến mấy ngày rồi mới bỏ vào
thùng rác .
Ông Bằng đang ngồi nhâm nhi chén trà
sen như thường nhật . Chợt có tiếng gõ cửa rụt rè . Ông nói vọng ra : “ Mời vào
!” . Khi cửa mở , ông Bằng nhận ra ngay cô học trò bé nhỏ năm nào hiện đang làm
công nhân cho công ty vệ sinh mà ông gặp hằng ngày với chiếc chổi tre và xe đẩy
làm việc ngay trên các tuyến đường gần nhà ông . Mận hơi cúi đầu cất tiếng chào
thày , hai tay nâng một nhành hoa bọc trong giấy kính và một chiếc phong bì .
-
Chào thày ạ !
-
Mời em ngồi !
-
Thưa thày , mấy hôm nay em mắc bận từ sáng tới khuya vì rác hoa
quá nhiều nên không đến thăm thày đúng ngày lễ . Hôm nay được nghỉ em sang mừng
và kính chúc thày trường thọ ạ !
Mận nâng bông hoa và chiếc phong bì
ngang mặt trao cho ông Bằng .
-
Cảm ơn em ! Đến thăm thày là quý lắm rồi . Thày xin bông hoa , còn
phong bì cho thày gửi lại !
-
Dạ thưa thày , bông hoa này là do em trồng , còn phong bì không phải
của em ạ ! Hôm qua khi gom rác , em thấy một bó hoa có giắt phong bì bên trong
. Đọc tên những người gửi và người nhận em biết là của thày nên xin mang gửi lại
thôi ạ !
Ông Bằng đưa tay cầm chiếc phong bì . Nhìn qua cặp kính cũng biết mắt ông rân rấn ướt , chiếc phong bì rung rung trong
tay . Một tay ông ngửa lòng tay Mận , tay kia đặt chiếc phong bì vào :
-
Em xứng đáng nhận chiếc phong bì này Mận ạ !
Em tem vàng lẵng hoa đẹp (~_~)
Trả lờiXóaTình cảm thầy trò thật đáng trân trọng, anh Lý Viễn Giao chắc chắn là hình ảnh trong bài viết này, BD tin thế, Chúc tình thầy trò của anh nồng ấm mãi theo năm tháng nhé ! (~_~)
Trả lờiXóaĐây là truyện ngắn . Ông Bằng là hình ảnh văn chương nhiều hơn . Dĩ nhiên chẳng có tác giả nào nếu có thể lại không hóa thân trong nhân vật . Chúc êm nhiều niềm vui !
XóaĐúng là... thầy nào trò nấy phải không anh? Thật đáng trân trọng!
Trả lờiXóaNhững người thày mẫu mực sẽ đào tạo nên những học sinh như những bông hoa đẹp . Mận và các bạn đều đẹp như nhau . Mong ngựa đừng mỏi chân !
Xóađáng trân trọng TÌNH NGHĨA THẦY TRÒ
Trả lờiXóaCảm ơn bạn Đức Tâm đã ghé thăm . Vâng , Những ông Bằng , cô Mận thật đáng yêu . Mong luôn được gặp nhau và bạn luôn vui !
XóaMột tình cảm thật đáng trân trọng, ghé sang thăm anh chúc anh buổi chiều thật vui!
Trả lờiXóaCảm ơn gaigia nhiều . Mong luôn được gặp nhau !
XóaĐến bây giờ em vẫn mãi ước ao có một người thầy bằng xương bằng thịt để lui tới thăm viếng học hỏi.Do hoàn cảnh em nghỉ học sớm,cuộc sống lưu lạc.Chỉ trau giồi kiến thức bằng sách vở là chính.Lúc bé chiến tranh,ở quê không có trường để học.Sao mà em ham học đến thế,thấy ai trong xóm cầm cuốn sách đọc được,là lân la đến thom lom nhờ các anh chỉ giúp,rồi chạy vụt về nhà lúi húi tập viết....cứ thế,em tập đọc tập viết,làm được cả bốn phép tính cọng trừ nhân chia thành từ lúc nào chẳng hay.Sau nầy bố em gửi đi học,em vào thẳng lớp 2,rồi bỏ băng lớp 3 nhảy lên 4 mà vẫn còn trễ so với tuổi....Rồi,bố mất, lại phải nghỉ học giúp mẹ cấy cày...Rỗi,không bè không bạn,vớ được cuốn sách nào,chẳng kể ngày đêm bên ngọn đèn dầu leo lét đọc đi đọc lại.....Những thầy cô chỉ còn là hồi ức,không bao giờ được gặp lại....
Trả lờiXóaChúc bác nhiều vui ! Xin bác bỏ qua cho những điều vớ vẩn của em !
Những lời tâm sự thật đáng trân trọng . Bạn ạ , người ta học ở đời nhiều . Học ở trường dẫu có được những người thày xứng đáng , mái trường mẫu mực đi chăng nữa cũng chỉ nhận được cái chìa khóa để mở cánh cửa trường đời thôi . Không ít người chẳng qua trường lớp chu đáo mà làm nên sự nghiệp lớn . Bạn cứ tự tin và tri túc là cuộc sống có chất lượng đó . Qua những vần thơ cũng thoáng nhận ra nhiều nỗi niềm của Quỳnh . Mong bạn sống bằng an !
XóaKhông biết câu nói này ( đại ý ) của ai, bác Lý ạ?
Trả lờiXóa" Một người bố tốt cho một đứa trẻ khỏe mạnh
Một người mẹ tốt cho một gia đình hạnh phúc
Một người thầy tốt cho cả một thế hệ học sinh ngoan"
Mình cũng không nhớ rõ người nói nhưng ắt hẳn đây là người rất am tường tri thức và đạo lý . Câu nói rất hay phải không ? ST quả là nhà sưu tầm xuất sắc . Cảm ơn và chúc bạn hạnh phúc !
XóaCâu chuyện của anh rất hay, tình cảm thầy trò đâu chỉ nhìn vào vật chất mà đánh giá, chúng em luôn có tình cảm tốt đẹp dành cho các thầy dù tuổi mình chẳng còn trẻ.Bây giờ thầy trò gặp nhau vẫn vui như xưa , nhắc lại chuyện cũ vẫn thấy hay.
Trả lờiXóaCảm ơn nhà giáo Hồng Đoan ! Câu truyện có chút hư cấu cho phù hợp với thể loại viết . Song về căn bản là có thực . Người ta sống với nhau vẫn còn đẹp lắm đấy chứ ? Nhất là trong lĩnh vực quan hệ thày trò . Chúc HĐ luông vui !
XóaBravo cho lời của chị Lưu Hồng Đoan, em cũng xin góp thêm một chút : "thấy trò giỏi biết có thầy hay". sang chúc anh buổi tối thật an vui nhé.
Trả lờiXóaCâu góp thêm của Mẫn sao giống một đúc kết triết lý vậy ! Nó là sự diễn giải của quy luật nhân quả . Cảm ơn Mẫn nhiều !
XóaXIN GỬI MỘT VẦN THƠ
Trả lờiXóaVỀ MIỀN XA NƠI ẤY
CÓ NGƯỜI ĐANG NGÓNG ĐỢI
CÓ NGƯỜI ĐANG MONG CHỜ
Chào bạn Tâm ! Nhận được nhũng vần thơ bạn gửi chợt nhớ về một thủa mang nặng nhớ nhung . Cảm ơn và chúc bạn luôn vui !
XóaMột bài viết thật nhiều cảm xúc, NGhề thầy giáo là một nghề cao quý, luôn phải chuẩn mực mới làm tấm gương cho các em học sinh, thật vui khi học sinh mình thành đạt..ghé thăm anh chúc buổi tối thật vui!
Trả lờiXóaCũng phải tu ...mấy kiếp mới có được những tình cảm như thế của những người đã từng là trò mình phải không em ? Mong em luôn sống vui nhé !
Xóa