Hoa lửa
Mảnh mai như giọt nụ hồng
Nồng nàn bóng ngậm bềnh bồng
gió lay
Lặng thầm tỏa sáng khơi say
Trái tim yêu cũng màu này
lung linh.
Mảnh mai như giọt nụ hồng
Nồng nàn bóng ngậm bềnh bồng
gió lay
Lặng thầm tỏa sáng khơi say
Trái tim yêu cũng màu này
lung linh.
Tặng
hương hồn
những nữTNXP
đường mòn HCM
Vẫn thoang thoảng mùi xưa bom đạn
Trong hương thơm nhang khói
hôm nay
Vẫn lay động bước chân xung
trận
Trước đài thiêng phần phật cờ
bay
Trận địa này đất đã thắm da
Còn vương đọng trên từng mầm
cỏ
Còn thao thiết trong từng hơi
gió
Lời yêu chao cánh ước mơ xa
Mảnh mai thế mà kiêu hùng thế
Bàn tay xinh nuôi sống con đường
Máu tưới xuống tươi lòng đất
mẹ
Bừng lửa thiêng thắp sáng quê
hương
Rạng ngời trong muôn cánh hoa
tươi
Gương mặt em thanh xuân roi
rói
Đất thêm mùa em không thêm tuổi
Mãi là hoa khơi ánh mắt cười
- Ông cho tôi hỏi dở câu này - Gì thế ông? - Tại sao đường trên cao ở KHU ĐÔ THỊ KIỂU MẪU ở Hà Nội nằm sát sạt với một CHUNG CƯ XÂY ĐẦU TIÊN của Hà Nội lại không có tường cách âm nhỉ? - Thế cũng phải hỏi. Vì lúc ấy người ta không có khái niệm này mặc dù các nước có từ lâu lắm rồi. Mà cư dân lại rất ngoan, chịu đựng ồn ào mãi nên quen rồi! - Bây giờ đã biết, sao không làm bổ sung như các nước hay các đoạn mới mà họ vừa làm? - À … là cư dân QUEN rồi thì họ cũng đội mũ (^) QUÊN đi cho đỡ tốn kém! (Mũ ni che tai ấy mà)
Hiên ngoài tí tách giọt rơi rơi
Hương trà gọi nhớ về xưa cũ
ấm lạnh ngày đông ấm lạnh đời!