30 thg 12, 2023
25 thg 12, 2023
Khách không mời
Dùng thành ngữ “Mặt trơ trán bóng” để nói về hắn e rằng
quá nhẹ. Hắn “Tự nhiên hơn ruồi”. Từ ngoài đường hắn xộc vào các nhà chẳng cần
biết chủ nhà có thích hay không, thậm chí hắn còn biết rất rõ rằng hắn bị ghét
cay ghét đắng. Hắn có biệt tài trởi phú là dù cửa khép kín cũng có cách len lỏi
vào được. Hắn có thể từ gia đình lân bang lẻn sang, từ hàng xóm tầng trên trong
chung cư chui xuống. Hắn dến bất kỳ lúc nào hắn thích không cần đắn đo chủ nhà
đang ăn hay đang ngủ say nữa. Đã thế, hắn lại không dịu dàng, êm ái mấy khi mà
mở mồm là oang oác, gầm thét.
Ai đã mang nặng
đẻ đau ra hắn khỏi cần tìm tòi cho mệt. Chỉ biết chắc chắn hắn được sinh ra từ
cái nguồn có trình độ văn hóa lùn nếu không muốn nói là vô giáo dục. Ta đang hướng
tới một xã hội văn minh cho kịp người, hắn là cái gai, là rào cản nhức nhối
hoành hành như một hiệp sĩ tự tôn.
Hắn do con người sinh ra nhưng không phải là người.
Hắn là tiếng ồn.
20 thg 12, 2023
Viết cho một ngôi nhà
Ngôi nhà ấy* sập hẳn rồi
Còn đâu dấu tích một thời bão xoay
Hiệu xưa cùng với Ngõ Ngay**
Ấy là thế giới chuỗi ngày ấu thơ
Bắt chuồn rượt bướm vẩn vơ
Lon ton gót nhỏ nhởn nhơ lối dài
Khi thanh quế lúc ô mai
Táo Tầu cam thảo quầy dài kệ cao
Cùng cha hôm sớm ra vào
Trong veo mắt thức ngọt ngào giấc say
Nhớ về xưa ấy những ngày
Bỗng dưng khóe mắt rựng cay nỗi niềm
*Cửa hiệu tạp hóa và thuốc Bắc
của gia đình
**Con ngõ nhỏ thẳng tắp nối
Hiệu và khu nhà trong
15 thg 12, 2023
10 thg 12, 2023
Ghép thơ
Việc sử dụng nhiều thể loại trong một
bài thơ đã có từ rất lâu rồi. Có lẽ sớm nhất là ghép hai câu thất ngôn với một
cặp lục bát để thành thể thơ Song thất lục bát. Thể thơ này rất phù hợp với trường
hợp tâm sự theo lối tự sự.
Thuở trời đất nổi cơn gió bụi
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên
Xanh kia thăm thẳm từng trên
Vì ai gây dựng cho nên nỗi này
(Chinh phụ ngâm – Đoàn Thị Điểm)
Trải vách quế gió vàng hiu hắt
Mảnh vũ y lạnh ngắt như đồng
Oán chi những khách tiêu phòng
Mà xui phận bạc năm trong má đào
(Cung oán nggaam khúc – Nguyễn Gia Thiều)
Lại có cách ghép một khúc tứ tuyệt với
một cặp lục bát
... ...
Đó đồn Thi Ông
Đây dồn Diên Khánh
Giặc lùng ta tránh
Giặc rút ta về
Tay ta giữ chặt đồng quê
Lòng ta ôm chặt lời thề năm nao
Trên đỉnh gò cao
Sẵn người du kích
Ngóng sang đồn địch
Lựu đạn cầm tay
Mắt anh ấp ủ luống cày
Lòng anh bồng bế một ngày phản công
... ... (Thơ kháng chiến Nam Trung bộ)
Gần đây trên trang Facebook Cánh Hoa
Màu Nhớ xuất hiện cách ghép mang tên gọi “Song tứ lục bát”. Xin trích dẫn:
Cánh hồng bung nụ
Khẽ khẽ giục xuân
Gọi tên anh đã bao lần
Có nghe hương gió trong ngần tiếng
em
Hoa bừng lối hẹn
Anh lén nhìn sang
Đọc trong ánh mắt dịu dàng
Hoa môi...anh tặng riêng nàng đêm
nay.
... ...
Ây là việc ghép hai thể loại thơ Việt
với nhau. Có thể do muốn tạo ra hơi thơ phù hợp với cảm súc của người viết.
Cũng có thể muốn có bóng dáng của thơ lục bát, một loại thơ rất tuyệt vời, cho
hồn thơ bay hơn chăng?
Cũng gần đây thôi, một số người làm
thơ Haiku đã ghép khúc thơ này với một cặp
lục bát rồi đặt tên là “Thơ đôi”:
Chiều
bờ tre ngập
ướt cả tiếng chào
mào
Bỗng thơm ngọn
khói lam chiều
Đường về xóm nhỏ
thật nhiều bình yên (Hồ Ngọc Thảo)
Cách ghép này tạo nên một bài thơ không còn là của Việt nam hay của Nhật
Bản nữa. Thôi thì cứ cho là một cách “chơi thơ” đi.
Những trích đoạn trên về
các thể thơ Việt dùng từ “ghép” có thể chưa ổn. Biết đâu chính nó từ đầu đã là
một Nguyên thể? Nếu có cứ liệu chứng tỏ như thế xin được cho là sự học của người viết bài này chưa đầy đủ.
5 thg 12, 2023
Thăm nhà Bá Kiến
Theo chí Phèo * thăm nhà Bá Kiến
Ngõ sâu gầy cá tộ khoe thơm **
Trước thềm xưa bỗng rưng rưng nghẹn
Thuở sống mòn manh áo miếng cơm!
*Dọc đường vào, tượng Chí
Phèo bày bán la liệt
**Ngay cạnh nhà là “Xưởng kho
cá tộ “Vũ Đại”