20 thg 1, 2025
15 thg 1, 2025
Quen & Quên
- Ông cho tôi hỏi dở câu này - Gì thế ông? - Tại sao đường trên cao ở KHU ĐÔ THỊ KIỂU MẪU ở
Hà Nội nằm sát sạt với một CHUNG CƯ XÂY ĐẦU TIÊN của Hà Nội lại không có tường
cách âm nhỉ? - Thế cũng phải hỏi. Vì lúc ấy người ta không
có khái niệm này mặc dù các nước có từ lâu lắm rồi. Mà cư dân lại rất ngoan, chịu
đựng ồn ào mãi nên quen rồi! - Bây giờ đã biết, sao không làm bổ sung như các
nước hay các đoạn mới mà họ vừa làm? - À … là cư dân QUEN rồi thì họ cũng đội mũ (^)
QUÊN đi cho đỡ tốn kém! (Mũ ni che tai ấy mà)
10 thg 1, 2025
Khúc một chạp
Gió phả mưa phun lạnh xám trời
Hiên ngoài tí tách giọt rơi rơi
Hương trà gọi nhớ về xưa cũ
ấm lạnh ngày đông ấm lạnh đời!
5 thg 1, 2025
Mèo túi
Mèo
túi đuôi đốm được ghi nhận là loài vật đã tuyệt chủng tại Nam Úc từ năm 1880.
Nó là loài thú có túi ăn thịt. Mồi của chúng thường là gà, thỏ, thằn lằn và côn
trùng. Chúng vừa được phát hiện do một nông dân bẫy được khi bắt gà của người
này.
30 thg 12, 2024
25 thg 12, 2024
Tự bạch
Một tu sĩ chưa am tường Kinh thánh
Một con chiên không cầu nguyện Giáo đường
Tôi vẫn thấy cõi lòng mình lấp lánh
Hai chữ hoà bình hai tiếng yêu thương!
20 thg 12, 2024
Mời đối
Các bậc túc nho xưa coi thơ Phú là một thú chơi tao nhã. Thơ phú buổi ấy
chứa ẩn nhiều câu đối trong từng cặp câu:
“Việc bôn tẩu thiếu kẻ đỡ
đần
Nơi duy ác hiếm người
bàn bạc”
(Nguyễn
Trãi- Bình Ngô đại cáo)
“Có thu nguyệt mới nước
thời in sắc
Chửa xuân thiên sao
hoa cỏ theo mùa”
(Phạm
Thái- Tây Hồ phú)
Ngay trong một câu, nhiều khi cũng đã là câu đối:
“Vai năm tấc rộng, Thân
mười thước cao”
“Gươm đàn nửa gánh, Non
sông một chèo”
(Nguyễn
Du- Truyện Kiều)
“Bờ lau quạnh quẽ, Bến
lách đìu hiu”
“Giáo gẫy đầy sông, Cốt
khô đầy gò”
(Trương Hán Siêu- Bạch Đằng Giang Phú)
Đặc biệt thơ Đường luật, hai cặp Thực và Luận nhất thiết phải là câu đối.
Bên cạnh thơ Phú, chơi câu đối
cũng là một niềm vui trong thù tạc và so đọ tài năng, tuyển dụng hiền tài. Đôi
khi câu đối trở thành vũ khí trước kẻ thù:
“Đề tam xích kiếm tận thu thiên hạ nhân tâm
Ỷ nhất nhung y năng đảm
thế gian nan sự”
(Lê
Thánh Tông)
“Có một cơi giầu mang lễ
cụ
Xin đôi câu đối để thờ
ông”
(Nguyễn Khuyến)
“Đồng trụ chí kim đài dĩ
lục
Đằng Giang tự cổ huyết
do hồng”
(Xuất:
sứ Tầu- Đối: Thám hoa Giang Văn Minh)
Học thói người xưa, xin “liều
mình như chẳng có” ra một vế, mời bạn bè tham gia đối cho vui:
HOA THIÊN
LÝ THƠM NGÀN DẶM
Các bậc túc nho xưa coi thơ Phú là một thú chơi tao nhã. Thơ phú buổi ấy
chứa ẩn nhiều câu đối trong từng cặp câu:
“Việc bôn tẩu thiếu kẻ đỡ
đần
Nơi duy ác hiếm người
bàn bạc”
(Nguyễn
Trãi- Bình Ngô đại cáo)
“Có thu nguyệt mới nước
thời in sắc
Chửa xuân thiên sao
hoa cỏ theo mùa”
(Phạm
Thái- Tây Hồ phú)
Ngay trong một câu, nhiều khi cũng đã là câu đối:
“Vai năm tấc rộng, Thân
mười thước cao”
“Gươm đàn nửa gánh, Non
sông một chèo”
(Nguyễn
Du- Truyện Kiều)
“Bờ lau quạnh quẽ, Bến
lách đìu hiu”
“Giáo gẫy đầy sông, Cốt
khô đầy gò”
(Trương Hán Siêu- Bạch Đằng Giang Phú)
Đặc biệt thơ Đường luật, hai cặp Thực và Luận nhất thiết phải là câu đối.
Bên cạnh thơ Phú, chơi câu đối
cũng là một niềm vui trong thù tạc và so đọ tài năng, tuyển dụng hiền tài. Đôi
khi câu đối trở thành vũ khí trước kẻ thù:
“Đề tam xích kiếm tận thu thiên hạ nhân tâm
Ỷ nhất nhung y năng đảm
thế gian nan sự”
(Lê
Thánh Tông)
“Có một cơi giầu mang lễ
cụ
Xin đôi câu đối để thờ
ông”
(Nguyễn Khuyến)
“Đồng trụ chí kim đài dĩ
lục
Đằng Giang tự cổ huyết
do hồng”
(Xuất:
sứ Tầu- Đối: Thám hoa Giang Văn Minh)
Học thói người xưa, xin “liều
mình như chẳng có” ra một vế, mời bạn bè tham gia đối cho vui:
HOA THIÊN
LÝ THƠM NGÀN DẶM