Hoa cỏ
Ai đem rao bán ước mơ
Để em phơ phất phất phơ
giữa đời
Ước mơ ai thả lên trời
Để em ngậm ngậm ngùi ngùi gió xuân
Trắng hồng bướm lượn xa
gần
Để em bẩn thẩn bần thần
mây cao
Sao em không mọc bờ ao
Lại đi lạc hút lối vào
phố xa
Người ta thì mặc người ta
Em là hoa cỏ em là thế
thôi
Xin có bài họa vần cùng bác.
Trả lờiXóaKính chúc bác an vui,mạnh khỏe.
Cỏ Dại
Ai đành tước đoạt giấc mơ
Em lay lắt gió mãi phơ phất đời
Giấc mơ ai nhốt cuối trời
Mãi em nghẹn nghẹn nuốt ngùi ngùi xuân
Niềm xa chạnh với nỗi gần
Mãi em thất thểu,thất thần thấp cao
Tự ti cỏ dại,ước ao
Vất vơ vất vưởng phố vào xôi xa
Trông người mà thẹn mãi ta
Cái thân cỏ dại vẫn là em thôi
Lý Đức Quỳnh
Cảm ơn thi nhân với một bài họa rất hay. Mong đệ an lạc !
Xóa