Viết cho mùa Vu lan nay
Ngoại tôi ở cuối Thôn
Đoài
Nội tôi ở sát bờ ngoài
Thôn Đông
Hai thôn chung một quãng
đồng
Con cò bên ấy lội sông bên
này
Mỗi lần diều sáo đứt dây
Tôi sang bên ấy trèo cây
gỡ về
Tuổi thơ một chốn đôi quê
Bánh đa quán tối cháo kê
chợ ngày
Quê tôi áo mỏng vai gầy
Nắng xuyên vách nứa
mưa mài phên tranh
Đời nghèo chân bước quẩn
quanh
Mỏi mòn ngõ lội
chênh vênh đường lầy
Thế rồi rợp bóng cờ bay
*
Thế rồi tim hát **
máu say
gan bền
Thế rồi bom lửa triền
miên
Thế rồi xa cách, lớn lên
kịp người ***
Thế rồi khóc
thế rồi cười
Thế rồi quấn bện thành
lời hôm nay
Về xưa khóe mắt rựng cay
Những người xưa với những ngày
ngày xưa!
* Tổng khởi nghĩa 1945
** Hai cuộc chiến tranh 30 năm
*** Cải cách ruộng đất
Quê xưa vẫn đẹp trong hồn
Trả lờiXóaTháng năm dẫu phố lấp cồn bãi xưa...
Cảm ơn bác đã cho thưởng thức bài thơ hay,chạm vào nỗi niềm tha phương.
Vâng , mỗi lần nghĩ đến ngày xưa là quê hương và cha mẹ, những người thân lại hiện về như đang sống lại. Quê hương nhiều buồn vui thuở xưa mà nghĩ đến ai cũng thấy lòng se sắt. Cảm ơn thi nhân đến thăm và đồng cảm !
Xóa