Thơ một chữ
Trong rừng thơ Việt, nói theo khía cạnh dài ngắn, mạo muội sắp xếp thế này: truyện thơ, trường ca, thơ dài, bát cú, ngũ ngôn, tứ tuyệt… và Haiku. Có một bài thơ rất lạ mà hay của Đoàn Văn Chúc chỉ có MỘT CHỮ, đó là bài thơ với đầu đề Vợ chồng:
“Vợ chồng”
XONG
Chỉ một chữ thôi mà nói rất nhiều điều. Xong hò hẹn, xong giấu giếm,
xong mắc cỡ, xong lựa chọn, xong yêu đương người khác, xong tung tăng…
Xin được trích dẫn đoạn bình
và trả lời trên Facebook Viễn Giao Lý giữa tôi và tác gia Hải Xuân:
-
Sao bác không lập Hội thơ Namkau và
1-2-3 đi. Nó là sản phẩm của thế kỉ công nghệ số mà. Miệng rít điếu cày, tay viết
thơ Namkau cho nó sướng!
-
Tôi đang ấp ủ để đưa ra loại thơ MỘT
CHỮ kiểu như bài thơ “Vợ chồng”: Xong. Bác thấy thế nào?
-
Cũng là một ý tưởng hay. Thể thơ MỘT
CHỮ này còn dễ làm hơn thơ Namkau. Người làm thơ không phải nghĩ nhiều, cứ gieo
một chữ là xong nhưng người đọc thì mênh mông tưởng tượng!
Đó là cơ sở để xin phép lập một
sân chơi mới: VƯỜN THƠ MỘT CHỮ. Dựa trên bài thơ “Vợ chồng”, xin được đưa ra mấy
tiêu chí cho thể thơ này:
-
Thơ phải có đầu đề để biết nội dung hướng tới chủ đề gì.
Đầu đề có thể nhiều chữ.
-
Nội dung phải từ một chữ mà khiến người đọc thấy nhiều điều
chứa trong chủ đề ấy.
Sở dĩ gọi là VƯỜN mà không là Nhà, Quán, Lều, Sân… là bởi những từ ấy chỉ đối với các thể loại đã định hình. Còn Vườn là bắt đầu ươm một thể loại mới. Xin gieo một cây
đầu tiên nhé:
“Mùa xuân”
Tươi
Các bạn ơi, vén tay áo trồng thêm nhiều nhiêu cây đi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét